Tuesday, 3 August 2010

tonight i can write the saddest lines.






Ngồi nhâm nhi lại Rừng Nauy chờ ngày chú Trần Anh Hùng tung cước,cà phê sữa thơm nóng,Paul Collier.Ngó nghiêng nhìn đồng hồ,chẳng còn giật mình như hồi lớp 12 gom gom lẹ lẹ tập vở leo lên giường ngủ,bây giờ thì cứ từ từ kéo mỏng đêm ra.Không ngủ nên chẳng còn mơ đêm.

Tận hưởng mãi làm con người ta ỷ lại.Căng người chờ bình minh và nghe mưa tán vỡ không khí buổi sáng sớm.Sông Sài Gòn lấp lánh màu xám tro,buồn.Buồn chi mà buồn.Thì buồn vậy thôi..

Thuở đời nay người ta dậy sớm để đi tập thể dục,đi cái này,cái kia,còn mình dậy sớm để ra Thủ Thiêm ngắm trai.Trai Quận 2 vừa giàu vừa đẹp.Đẹp thì đúng rồi còn giàu thì nghe giang hồ đồn vậy.Kệ lượn qua lượn lại ngắm cho tỉnh người.Hết buổi sáng lại về nhà pha cafe,tiếp tục nhâm nhi sách và nhạc,hết ngày.Cuộc sống chán như shit.Đang mong mỏi thứ sáu này vác ba lô lên Đà Lạt với T,với A để tận hưởng khí trời,để cút quách khỏi cái thành phố nhạt nhẽo,bạc bẽo,phũ phàng này.Cút,luôn và ngay.

Hôm nay chả có mưa mà lòng buồn mơ hồ.Cái đốm đỏ ở cầu cảng dường như là thứ chuyển động duy nhất giữa tơi bời tĩnh lặng.À mà còn chứ,còn cả những đôi mắt chung cư.Cái toà nhà sang trọng vừa cất lên cắt xém đi một nửa bầu trời của mình trông ảo não và cô đơn phát khiếp,duy chỉ có những khung cửa sổ sáng lỗ chỗ là còn sinh khí.Mình thích kéo ghế ra ban công,nhìn lên những ô cửa sổ ấy và đoán xem người ta đang làm gì trong đó.Xem tivi,làm việc,nấu nướng,làm tình?Ai mà biết được.Thế nên mới đoán.

Mũi sụt sịt và da đùi ngứa.Khịt khịt và nhớ lại những ngày thích dụi mũi ngửi bất cứ mùi gì,nhất là mùi của D.Mùi mồ hôi,mùi tóc khát nắng,mùi hanh hao xà phòng của chiếc sơ mi,cổ,đúng rồi,cái cổ mà mình hay úp mặt vào,tê dại và đê mê,cái cổ trắng trẻo thơm ngăn ngắt mùi bụi mùi gió mùi mưa,hoàn hảo và hấp dẫn,mình bạc nhược hẳn đi mỗi khi ngửi và ngắm cái thứ sexy ấy.

Mùi sa mạc hâm hấp,mùi ngây ngô và khát khao của giống loài,mùi cháy xém giấc mơ.
Hình như là buồn.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.