Thursday, 2 September 2010

Lòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều.









Đời quá đẹp đến độ không cất lên được thành lời là em không chịu nổi,hoặc giả đời quá đáng chán nên em phải gian manh lừa phỉnh mình bằng lăng kính màu hồng toe loe toét loét giả tạo.Đời hãm khôn kham.Em sầu không kham.

Đừng giả vờ nữa,đừng lừa gạt nhau,đừng hấp hối như hơi thở sắp tắt,đừng sướt mướt sủng mủng như rằng tình yêu sẽ không bao giờ quay trở lại.Sống đi em,đời còn dài,cuộc vui còn nhiều,quá lắm nhìn bọn họ rít điếu Melbourne,3h sáng ra Điện Biên Phủ xem bạn bè đua xe,7h sáng ra Hàn Thuyên ngồi hàn huyên tâm sự với bồ câu không bao giờ đưa thư,nhâm nhi cafe lên giá 7k/ly.Đời nhẹ khôn kham.

Giả như em không thể chan hoà lừa phỉnh bản thân mình,thì cũng đừng lừa phỉnh loài người,đừng lừa phỉnh anh ấy.Nước mắt đó,có gì đáng xấu hổ,mà em không chịu để nó rơi?Nó không làm đục mòn,hao tổn nhan sắc đâu,thì cứ để nó rơi,về với đất,thấm vào khô cằn sỏi đá.Em nhé.

Cho nó rơi,rồi tôi hát em nghe "Thôi em đừng xót thương.Rồi ngày tháng phai đi.Thôi cuộc tình đó tan rồi.Không còn gì nữa, tiếc mà chi.."
Sến bà cố nội em.


No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.