Tuesday, 28 September 2010

Một ngày mùa thu.









Mới đầu năm mà đã cúp học như thế này kể cũng ngại,nhưng phải thế thôi,đang bệnh lòi tròng đây.Mắt lốm đốm hoa hoè hoa sói,miệng đắng ngắt,tay chân bời rời,trí lực bải hoải.Tuổi trẻ thiệt hư hao và lao đao.Mong ngày mai khoẻ lên tí để còn tung tăng trên con đường cập nhật tri thức,vượt 20 phút đường sá để đến với cái chuồng lợn quận 7.Ôi bụm miệng thở dài một cái.

Sáng sớm mới banh mắt ra bạn đã bẳn gắt với mẹ thân yêu về cái đống hoa cải lộn nhộn ba trồng rơi trắng cả khúc đường,cầm chổi quét vật quét vờ mà miệng lải nhải khó ưa về cái mùi hăng nồng của đám nguyệt quế trổ trắng mẹ cả cái sân.Bạn sẽ khó chịu lắm nếu ngày nào cũng phải dọn tỉa cái đống rác này.Đứa nào lãng mạn bay bổng thích ngắm cánh hoa thơm tho xoè trong nắng gió thì bạn cho xoè,chứ bạn là bạn bực bội lắm rồi.

Mũi bạn cách vài giây lại lòng ròng,đầu bạn vài phút lại chơi một cơn đau ri rỉ âm ỉ còn hơn tề thiên đeo vòng kim cô,vai bạn ít giờ lại đau nhói như búa tạ giáng thẳng xuống,chưa kể đến vết bầm to chà bá từ trên trời rơi đáp thẳng xuống tay trái,khiến bạn méo hết cả mó vì đau nhức.

Trái chuối có lẽ còn đầy sức sống hơn bạn bây giờ.

Mệt nhưng không dám lải nhải,sợ mẹ thân yêu rầy la,bẩu rằng mới bi lớn mà than thở,lảm nhảm như cái loa Nhật,rồi sau này sao mà làm ăn với thiên hạ chứ hả?Ờ,con không có mộng làm ăn làm uống gì đâu mẹ,tương lai con chỉ thích ngồi nhà thổi bóng bay,ngày đọc dăm ba tiểu thuyết ba xu,nghe vài bài hát,ngồi mát ăn bát vàng chỉ tay năm ngón thôi mẹ à.Mộng mị gì đâu,đời là bể khổ (e hèm),cần chi mang vác cái khổ đau của loài người lên vai chi nữa cho nó nhọc thân.Học xong ra lấy thằng chồng giàu giàu,ở không nó nuôi cũng đủ sướng.Hehe.

Bạn đùa thôi.Thật ra là bạn định ở giá.hihi

Rốt cuộc,cuộc đời bạn,bạn chỉ biết cười hihi.

Bảo rằng phố sá dạo này đông vui,ra đường nhiều một chút cho phấn chấn tinh thần.Nhưng ai đó ạ,ngoài kia vui thật đó,ồn ào rộn rạo nhộn nhạo thật đó,nhưng bước chân ra làm gì khi biết rằng lúc trở về mình sẽ buồn thêm,rầu thêm,và sẽ không thôi lải nhải trên cái thùng rác online này về bao điều nhiễu nhương ẩm ương của cuộc sống ngoài chấn song,về một cuộc sống thiếu vắng quá nhiều điều.Ở nhà tự kỷ có vẻ khả thi hơn.

Một ngày mùa thu,không thấy thu đâu,chỉ thấy một con Thu 54 kí lô đương ngồi rầu đời trên cái đống chăn mền chưa gấp.

Pheow.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.