Friday, 22 October 2010

uncertainty.









1.
‘‘Kẻ si tình tôi, ấy là em đấy! Và em lại buồn bã, nhưng ngày mai em sẽ trở lại và chúng ta sẽ cùng đi dạo, xa khuất hẳn nghe em, trong một góc nào đó của kinh thành Paris’’.

Saigonese chính hiệu con nai vàng dưng mà quăng tui ra giữa Sài Gòn rồi biểu tự kiếm đường về bảo đảm không lạc không ăn tiền.Vậy đó,chùa nhà chưa rành mà khoái mơ về nơi xa lắm,mơ về những nơi xa xôi lãng đãng mơ hồ,như Paris,chẳng hạn.Kinh thành đó có cái gì làm người ta quên mình đi,chỉ ngước nhìn như ngắm nghía một giấc mơ bằng đôi mắt đầy đặn khát khao,ngưỡng vọng.Để rồi tự mình lõng bõng thong dong trôi nền nã trên những dòng thơ "Paris có gì lạ không em?"

Sài Gòn có gì lạ không,anh?

..

2.
Mùa mưa hẳn đã về hơn tháng rồi anh ạ.Em keo kiệt đến nỗi tối qua không chịu bỏ ra 15k mua cái áo mưa.Đm đô lên nên cái quần gì cũng lên.Có cái áo mưa mà nó lấy em 15k.Miễn chơi.Nhưng kim ngân là một chuyện,cái em muốn nói nó lãng mạn hơn.Em thích tắm mưa,mặc dù mưa quất thì rát lắm.Chỗ má,chỗ ngực,chỗ tay,như kim châm.Xe ủn ủn.Dạo này em chạy xe hết xẩy luôn,sắp được cấp certificate yên hùng xa lộ rồi.Brừm brừm.Vô nghĩa.

3.
Tôi không thích lang thang mò mẫm qua những street dài bất tận như những người rảnh đít thích long nhong cả ngày rồi tối về kể lể chuyện phố chuyện phường chuyện mương chuyện rãnh.Cái nếp sống không bao giờ đậm nét ấy-tôi quen mất rồi.Vươn tay để nặn tạc ra bản thân hôm nay,tôi giam giữ nhiều hơn là giải phóng.Giữ lại những thói quen,giữ cái nếp sống tênh toan đôi khi trống rỗng của tuổi trẻ hư hao,giữ người tôi yêu,giữ tùm lum điều có tên và không tên.Đơn giản là không có nhu cầu mở cửa phóng sinh cảm xúc.Sống vậy thôi,mặt đơ như cây cơ bị bẻ gãy làm đôi vậy thôi,giữ gìn vậy thôi.

4.
Bạn biết đấy,tôi không phải là nhân bản của đám đông.Nên đừng đòi hỏi tôi phải cười khi đáng lẽ ra phải bụp vào mặt con đó.
Đôi khi phủi đít đứ g dậy ngoảnh mặt đi không phải là chịu thua hèn kém.Nó đơn giản là một cách sống.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.