Thursday, 28 October 2010

There is no going back.











buổi trưa lêu têu nắng.có con chó đen như mun thè cái lưỡi dài thậm thượt long nhong rong chơi cuối trời quên lãng.phim đã hết và nhạc cũng đã dứt từ lâu mà sao lòng lại dấy lên một nỗi sến súa dài lâu khó đỡ.6 tiếng nữa thôi mặt trời sẽ lặn ở đây và lại mọc ở kia.6 tiếng cho những tình thân ngược ngạo,cho nỗi nhớ trái chiều và cho cả một tình yêu không bao giờ,hoặc không thể nào khớp.

mình nói biết bao nhiêu lần rồi nhỉ.một,hai,ba,tư...hay hàng trăm lần rằng mình sẽ tránh né những đoạn chông gai lầy lụa,sẽ vòng qua đường tắt dẫu xa hơn đôi chút,sẽ dắt dìu nhau đi qua vũng bùn của ích kỉ,của cá nhân để cuối cùng sẽ nắm tay nhau tung tăng hung hăng đi về miền mãi mãi.mãi mãi.vậy đó,thế mà,quá nhiều dấu phẩy mà lại ít dấu chấm,quá nhiều hả hử trong khi cần lắm một statement kiên định.vậy đó,thế mà,bao nhiêu ước vọng,bao nhiêu hoài cố,bao nhiêu vun vén đều đổ xô trôi xuống kênh Nhiêu Lộc,hôi thối,bẽ bàng,nhớp nhúa.

vậy đó.bao tháng năm trôi qua vẫn vậy.cái ngày tháng bảy hậm hực lòng ghen,oi nồng bức bối của năm hai lẻ chín đã trôi về quá vãng,đã nằm yên trên gác xép như một thứ phế thải thừa mứa nhưng lại trào lên như bọt biển mỗi lần quay lại hồi tưởng,mỗi lần ngước nhìn một đám mây vô định lững thững trôi,mỗi lần nhìn một chiếc lá cẩu thả rơi rồi đáp nhẹ xuống đống sình lầy bẩn thỉu.vậy đó,cuối cùng,cũng chỉ có thể là vậy.

cảm giác despair tuyệt đối.tổng thể depressed.không thể tìm nổi một ráng chiều vui tươi giữa lúc trăm mộng ngổn ngang như một hành lang lâu ngày chưa quét dọn,mạng nhện giăng đầy,giăng cả lối đi.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.