Thursday, 10 March 2011

morning.



Buổi sáng đi học ngang qua giáo đường.Người tấp nập nhưng không hỗn loạn,xe đậu ngay ngắn trên lề,lúc nhúc mà không xông xênh.Những đôi mắt khẩn khoản khoanh tay,ai cũng thành tâm.Họ cầu gì trong tiếng kinh cầu một buổi sáng tháng ba?Ai mà chẳng nguyện cầu,ai mà không van lạy.Đời quá hẹp không thể chứa chấp niềm đau,lòng người vội tìm đến thần thánh siêu hình để gửi gắm niềm riêng,tỏ bày những trái ngang thường nhật.Tất cả hãy còn đó,dòng người đổ đến giáo đường,đôi chân run mòn ao ước những điều riêng.Mỗi tiếng lẩm bẩm là mỗi nỗi đau.Mỗi hàng mi nhắm là mỗi lúc tìm quên.

Quên gì được.Quên không được.

Vì chẳng có vô ngã,vì lòng người không thể vô ưu,và khi yêu thì không thể chống chế vô tư.Mọi thứ có giá,như code dán trên hộp cá,như số 55$ dán trên đôi giày.Sẵn sàng trả chứ,giá của cái tôi tội lỗi và sai lầm?

 Giá oan khiên chỉ là phụ lưu của dòng sông đưa hồn đến toàn vẹn.Giá nỗi đau là cổng vào của hạnh phúc.Giá ngọt ngào là cái lẽ của đắng cay.

Cứ ước ao vậy đi,để lòng rớt xuống hai chữ từ bi.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.