Wednesday, 18 August 2010

chấm.

Lại nổ banh xác pháo rồi.
Lại quơ đũa cả nắm rồi.
Ơix,nghĩ cũng buồn cười,những người có chút chút  thông minh + chút chút năng khiếu cứ thích sáng tạo ra những thứ vớ vỉn,thật ra chỉ là một mớ ánh xạ lung tung beng,rồi sau đó gọi hẳn nó là tác phẩm.
Ừ thì,sao cũng được.Sống có hoài bão và dư thừa tự tin thế cũng tốt.Đời sống mà,khó khăn lắm rồi,phải cho con người ta mơ ước và cố gắng chứ.Nhưng mờ,làm sao thì làm,miễn đừng cho ra những thứ,nói những câu,có những hành động như đấm vào mông người ta như thế.
Ừ thì thế này,thô bỉ xét về bản chất nó mang tính nghệ thuật, người có khả năng thể hiện sự thô bỉ một cách có văn hóa là một nghệ sỹ.
Hỡi quần chúng anh em,quẳng mẹ cái mác nghệ sỹ đi,hãy quay về với bản chất thô bỉ đáng yêu vốn có.

2 comments:

  1. Hihi, em Hoài Thu và blog của em luôn gợi nhắc chị về chính mình.

    ReplyDelete

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.