Saturday, 16 October 2010

i'm so tired of being.






Thỉnh thoảng,tôi tự cho phép mình cái quyền được ảo tưởng.
Ảo tường về tình yêu.Ảo tưởng về tình bạn.Ảo tưởng về gia đình.Ảo tưởng về bản thân.Ảo tưởng về mọi thứ thượng vàng có mặt trong cuộc đời.

Ảo tưởng quá,hoá lầm than.

Sau mỗi buổi chiều ảo tưởng là cái nhìn dáo dác,là bộ dạng khó coi,là suy nghĩ chưa kịp đả thông,là linh tinh cảm xúc cảm tình cám lợn chưa kịp rửa trôi,là những phút giây bệnh hoạn chìm ngập trong cái tôi vị kỉ.Mơ là tốt,nhưng ảo tưởng thì..thôi rồi.Tôi ảo tưởng về ánh hào quang lấp lánh giữa nhà,về những dòng ánh sáng đưa thân thể này bay cao trên những triền xưa của nỗi sướng vui,hạnh phúc.Tôi ảo tưởng về sự trọn vẹn,vẻ viên mãn của lứa đôi,về ngôi nhà và những đứa trẻ.Tôi ảo tưởng khá nhiều thứ.

Rồi một buổi sáng,khi despair đã tờ mờ liều lĩnh xuất hiện bên kia song cửa,tôi mới nhận ra mình đã sống cùng ảo tưởng quá lâu,đủ lâu để bây giờ nỗi ghê tởm đã hình thành trong tôi,từ từ,dấm dớ.

Mỗi ngày không ảo tưởng,tôi hẵng lỗi đi một nhịp thở.

1 comment:

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.