Wednesday, 9 February 2011

a path to nothing.



Kiến cắn.Chân sưng lên to như trái lựu đạn.Thâm đỏ như máu khô trộn với đất cát.

Những ngày lõng bõng và dông dài.Những tối cúp học lang thang như kẻ xa nhà đến thăm thành phố lạ.Tất cả đều lạ lẫm.đều nhoè nhoẹt.đều nhạt nhẽo.đều thách thức.đều lặng im.đều sầu mộng.Thành phố nằm phơi ra,trần trụi,nhếch nhác,đáng thương như con khô mực dai như đôi giày da bò tôi đang cố gặm đứt.Thành phố chống chếnh thở dài bảo tôi rằng cứ việc buồn đi.chán đi.tuyệt vọng đi.khóc đi.Nhưng tôi không muốn buồn.hay muốn chán.hay muốn tuyệt vọng.hay muốn khóc.Tôi chỉ muốn tan đi,tan vào màn sương đêm đang từ từ gặm nhấm thành phố bé nhỏ,lạ lẫm của tôi.

Hôm nay tôi đi nhà sách để tìm chân lý.Tôi ngu ngơ không nặn ra nổi một ngôn từ nào để trình bày cái tảng đá nặng trịch đang lủng lẳng trước ngực.Tôi mệt.Tôi thở dốc.Tôi ngồi bệt xuống,xung quanh đám sách với những tiêu đề kì cục lẫn buồn cười như đang chõ gáy vào tôi.cười tôi.nhạo tôi.Tôi đứng lên.Đi về.

Tôi không biết nữa.Tôi cứ đi mãi.Cái thực thể-tôi cô đơn cứ đi mãi như thế.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.