Friday, 30 April 2010

So long,sadness.





Bạn chở ta về khi phố xá đã lên đèn.Ngồi sau xe,mùi tóc bạn thoang thoảng như mùi hương của đồng cỏ nắng,khát cháy,khô cong.Bạn chở ta đi qua những ngõ phố dài thậm thượt.Sài Gòn luôn có những ngóc ngách dài thậm thượt,dài như câu chuyện của bạn và ta.Một đứa con gái sống một cuộc sống cô đơn không thể sẻ chia.Một thằng con trai chi chít vết rạch trên tay,chịt chằng như những dây điện xiên xẹo trên bầu trời,nhưng không thể biện minh và che dấu nổi tâm hồn đau người,đau đời của bạn.

Cuộc đời luôn có những sắp xếp ngẫu nhiên đến kì quặc,để những người có cuộc sống không trọn vẹn luôn đi cùng đường.

Gió thổi tạt vào lòng phố khối không khí nóng bức,tù đọng.Người lúc nhúc,lèn chặt vào những con đường nhỏ hẹp,còi xe, quát tháo,chửi rủa.Bạn đột ngột rẽ ngang vào một ngõ nhỏ,tắt ngang con đường chật chội chen chúc người là người.Ta dựa nhẹ vào lưng bạn,tâm hồn bỗng phẳng lặng như mặt hồ mùa thu.Tình yêu là phù du,cái trường cửu muôn đời có lẽ là sự đồng cảm không thể nói thành lời giữa những tâm hồn thương tổn quá nhiều lần,đã đi qua những quá vãng của cuộc đời bao bận để giờ đây lấy sự lặng im quý giá mà hàn gắn lại cho nhau.

Bầu trời Sài Gòn không còn nét duyên dáng những ngày gió.Sắc tím thẫm âm u tù mù đổ ụp xuống thành phố,như tấm chăn khổng lồ phủ chụp vạn vật.Bạn kiêu hãnh với cái tiền đồ lý tưởng.Bạn ngạo mạn đi qua bằng hết lề thói của người đời bằng cái ngạo nghễ của một thằng con trai thích che dấu,thích phủ nhận,bất chấp cuộc đời.Bạn như một cái cây khẳng khiu kiên gan đứng đầu gió bão.Và cũng bởi vì bạn như một cái cây khẳng khiu giữa rừng cây xanh mơn màu lá,bạn cô đơn,cô đơn như một ngọn cờ.

Con người thường đi qua những khoảnh khắc mong manh,dễ tan vỡ mà ít khi chịu sẻ chia.Nỗi buồn của bạn tràn khỏi dung tích bình,như sự dấn thân vào cái ngạt thở của nỗi đau đang lèn quá chặt,đong quá đầy chiếc bình tự sự của bạn.

Đôi mắt của bạn,cứ loang loang,như một vệt dầu.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.