Friday, 14 May 2010

Ngày em không ngoan.





Hình hài em nhạt nhoà và mất hút trong vùng sáng của tủi hờn và tức giận.Nhân cách em trì trệ rớt lên rớt xuống vũng bùn nhơ nhuốc và bấy nhầy của chân người tới lui.Tình thương của em lủng củng rắc rối,em cứ muốn cắt mợ nó đi những thứ dây mơ rễ má đào sâu cắm chặt vào mảnh đất tâm hồn cộc cằn và thô lỗ.Sự yếu đuối cứ dần hiện rõ trong đáy mắt em.Nếu sự ngỡ ngàng cho phép em ngừng thở vài giây thì cái yếu đuối mông muội ấy nó lấy đi cả hàng cây số hơi thở trong cuống họng em,trong tim gan em,trong não bộ em,dần dần.
Ngày em không ngoan,phố xá bớt ánh đèn,lập loè những đốm sáng đủ sắc trên mấy toà building chán chê và ủ rũ.
Ngày em không ngoan,mẹ không thèm kể chuyện ngày xưa,để em cứ thơ thẩn bâng khuâng đứng chơ vơ giữa dòng chuyện kể,cứ ngẩn ngơ chẳng biết sẽ như thế nào.
Ngày em không ngoan,em đi bộ từ trường về trong cái nắng khốn khổ,óng ánh trên vai là những hạt nắng li ti,li ti.
Ngày em không ngoan,em bỏ mặc mình ngồi bẹp khóc ngon lành bên vệ đường lũ lượt người qua lại.

No comments:

Post a Comment

Jeff Bridges.

Jeff Bridges.

I hunger for your sleek laugh, your hands the color of a savage harvest,hunger for the pale stones of your fingernails, I want to eat your skin like a whole almond.

It's a hard warm place of mystery, touch it, but can't hold it

i cat you.

Locking rhythms to the beat of her heart, changing woman into life.She has danced into the danger zone, when a dancer becomes a dance.